top of page
Writer's pictureRosie

Sinh nhật, ở nhà, nhận quà




Hôm qua là sinh nhật mình. Từ sáng thức dậy, mình đã chỉ muốn ở nhà không thôi, ở nhà và làm những chuyện quan trọng với mình, như là thở.


Có mấy người thương nhắn cho mình những tin nhắn chúc mừng từ tận nửa đêm, mình chưa dám đọc, sợ khóc.


Tin nhắn của Hương tới làm mình nở ra nhè nhẹ:


Enjoy yourself and your day

We're ✨ happy ✨ to have you in this lifetime on Earth


Bình thường mình hay qua quán cafe đẹp ông người yêu mình đang làm ngồi chơi, chơi một mình, chơi với mấy bạn nhân viên thấy cưng bên quán, nhưng nay mình thấy cả cơ thể gào lên Ở NHÀ. Nên mình ở nhà. Mình lên insta đăng bảy bảy bốn chín cái story, cái nào cũng chiếu thẳng vô mặt mình, dù dạo gần đây mình có xu hướng chụp người chụp cảnh chụp chó mèo cây cối nhiều hơn.


Alo, chị có kiện hàng 0đ gửi từ ... nè chị, chị xuống lấy nha. Tầm bốn năm lần như vậy suốt cả ngày.


It's not just the gifts, it's the thoughts.


Chúc mừng sinh nhật em! Trà sữa hong?


Happy birthday to you, happy birthday to you! - chị học viên mình gặp hít một hơi dài lấy hết dũng khí hát tặng mình bài hát.


Tri ân: Shopee, Ahamove, Grab và Shopee Food

Zalo, iMessage, Facebook và Instagram


Wishlist



Trên đây là vài dòng nháp để vô đề. Những dòng sau đây trông cũng không bớt nháp hơn xíu nào, bear with me. Đại khái, hôm qua, 13 tháng 10, là sinh nhật mình. Một sinh nhật tuyệt đẹp.


Mang tiếng sinh nhật giữa tháng nhưng đầu tháng mình đã lục tục sửa soạn ăn mừng. Tự lên wishlist, ai cần tham khảo thì trích vài mục đưa cho, cũng như kêu gọi chúng bạn đồng tháng đưa wishlist cho mình đặng mình làm Genie, tặng qua tặng lại cho vui gọi là. Lên wishlist xong thì mình tự giác đi kiếm rồi đặt từng item trong trỏng. Món nào đắt quá thì... gọi về ba ơi ba ba nghĩ ra quà cho con chưa, con có gợi ý... =)) Chai cái mặt. Nói vậy chứ cũng tự là đa số, xong còn lạng qua cả những món không có trong đó, ví dụ như là bông tai đất sét hình bông hoa, ủa alo shopee ơi tui hư tại mấy người. Quan trọng là tới ngày sinh nhật chính thức cái mọi món quà cảm thấy rất là cần thiết đều đã tự mua xong, cảm thấy đủ đầy quá trời quá đất. Self-care, checked.


Nhưng ngày sinh nhật tới, mình vẫn bồi hồi.


Từ đêm hôm trước, mình đã ngồi khóc bâng quơ vì nhớ nhà. Năm nào cũng vậy, ritual của mình là ăn với ba mẹ và thằng em một bữa cơm quây quần. Năm nay cách li như vầy, hổng tuổi nào đi được.


Mình chưa bao giờ thích chúc mừng sinh nhật như là một nghĩa vụ, vì chỉ cần có một chút chéo mùi nghĩa vụ thôi thì người mình cũng sẽ auto nặng đi theo tin nhắn đó.


Nhưng mình hôm qua mình ở nhà, physically và mentally, mở sẵn lòng ra, nhìn quá khứ, hiện tại, tương lai nhập vào thành một đường thẳng, thẳng hàng, mình xúc động muốn nín thở. Mọi thứ kì diệu và thiêng liêng. Gần như tất cả những người đã hoặc đang chình ình trong cuộc sống của mình đều ở đó, nói với mình những lời chúc ngắn ngắn, nhẹ nhàng, nhưng mình trân quý vô cùng luôn. Vô cùng luôn.


Nó như kiểu những cánh cửa thần kì đều mở, và tất cả mọi người sẽ nói chuyện với tất cả mọi người. Những mối quan hệ bình thường không có cớ gì để lên tiếng thì cũng sẽ thả nhẹ vào một lời chúc mừng, kiểu thế. Và đứng im đó để nói chuyện với nhau thêm một lát. Mình đứng đó nhận. Đứng yên. Thậm chí còn phụ nữa. Khi ông anh kia kìa ổng chúc mừng sinh nhật rồi offer tặng mình một li trà sữa, qua rồi thời bẽn lẽn chối từ ngại ngùng lúng liếng, mình tả giùm anh luôn mặt mũi li trà sữa mình hay uống, trà sữa trà xanh trân châu trắng trân châu đen 30 đường 70 đá size M thôi nha L em uống không hết. Kiểu vậy. Rồi hồn nhiên chợp mắt trong lúc anh shopee gọi điện rú quá rú, may mà dậy kịp chứ hong anh tài xế chửi banh ngày sinh nhật.


Rồi đâu đó giữa chuỗi những cuộc gọi "chị ơi xuống nhận hàng", mình còn được trải nghiệm cảm giác nhận hàng rồi mở khí thế mà hong có biết cái thứ mình sắp mở là cái gì nữa chứ. Kiểu tự nhiên tung tăng xuống lấy hàng, tưởng đó là hộp cherry bạn từ tuốt luốt xa tìm cách order tặng, cuối cùng mở ra thấy một ẻm nến thơm to đùng thơm phức. Ai ủa ai? Hong biết luôn. Nhưng mà lúc mở quà mình hay auto mếu lắm tại vì packaging đẹp là mình mếu và quan trọng là mấy đứa bạn tỉ mỉ kĩ kĩ của mình nó sure một là sẽ dặn, hai là sẽ lựa để mọi thứ được xinh đẹp nhất có thể. Thành thử lúc mở quà lúc nào mình cũng im lặng đi vài giây, năng lượng nội trong chuyện gói quà thôi nó chạm sâu vào mình và cho mình một cảm giác biết ơn kinh khủng.


Một trong những nỗi sợ và sự chống đối với quà sinh nhật của mình là sợ hong xài thành 'rác', và bị nhiều đồ. Mình có học theo Marie Kondo nhiều năm gần đây, lựa đồ cẩn thận lắm, make decision vô cùng kĩ xong rồi đồ nào mà ở với mình là mình cưng vô vàn vô vàn luôn, ví dụ như có lần chị mình tặng mình cây son xong mình xài hai năm sau cho hết sạch cái cây son đó mới thôi =)) Bả chửi mình bần quá thì mình cũng chịu =))) Nhưng ý là vậy, thành ra mình vô cùng sợ những món quà kiểu lưu niệm trang trí đồ tặng cho có chơi dui á. Nhưng mà bạn mình hiểu mình, nên tặng mình những món sau đây nè:

  1. Chúc mừng sinh nhật/ Happy birthday: tròn vành rõ chữ và tuỳ hứng có viết hoa chữ cái đầu câu hay không =))) Nhưng tuyệt nhiên không có hpbd, snvv hoặc cmsn rồi ngoảnh đít bỏ đi =))) Mình trân trọng lắm. Chỉ một câu vậy thôi đó, đính kèm lời chúc hoặc không, nhưng với mình nó là một sự chú tâm ôm ấp trọn vẹn trong khoảnh khắc type câu đó. Mình biết ơn <3 Mà càng lớn mình thấy bạn bè mình càng efficient ghê luôn, chúc đúng giờ thiêng, hoặc từ sáng sớm, xong hỏi mới biết ờ tao còn bận làm việc tới giờ đó nên nhắn luôn chớ để quên. Huhuhuhuhuhuhuhuhuhu. Đứa bạn thân ơi thân hồi cấp ba chục năm chưa gặp cũng nhắn mình nữa, mẹ của đứa bạn thân hồi cấp một cũng nhắn luôn. Nhờ vậy mà mình cũng có những cái có nói chuyện hỏi thăm mọi người, và ngược lại.

  2. Đồ sure là xài được, chất lượng, art và sẽ không để lại gì nhiều sau khi xài xong, ví dụ như cục nến thơm được cẩn thận bỏ trong hũ thuỷ tinh và nắp cũng bằng sắt. Mình có kị nhựa, nên đó, chừng nào mình đốt xong nến rồi cái là mình còn cái hũ xinh đẹp tha hồ tái sử dụng. Ví dụ như cái quần ngủ mùa đông hoạ tiết trái cherry màu hồng xinh xắn mà mình can't wait để bận vì Đà Nẵng mùa đông lạnh cực mình nếm thử rồi =))) Ví dụ như cái áo mưa dày, nhẹ, chắc chắn mà anh người yêu đi mua tặng vì Đà Nẵng vào mùa bão. Ví dụ như cái món-quà-không-biết-gọi-là-gì art ơi là art của một bà chị đặt tỉ mỉ từ tận một tháng trước để gửi ra cho mình, hiện vẫn đang chễm chệ ở trên bàn làm việc của mình đây.

  3. Trải nghiệm. Mình đang được treo món quà treo lủng lẳng là một suất chèo SUP khi Đà Nẵng thoải mái với những hoạt động biển cả trở lại. Cả một chị học viên còn treo toong teng bảo sẽ tặng mình một khoá học nào đó mà mình thích. It means the most to me.

  4. Đồ ăn thức uống ngon lànhhhhh. Ví dụ như hộp cherry bạn mình tặng hẳn nửa kí, quá sộp, mình chỉ cần rửa, bỏ mồm nhai, thấm cho hết những cái ngọt lành, rùi nhả hột ra, hông có nhu cầu trồng cây mới thì thôi cũng không sao cả =)) Đó, hông để lại gì luôn. Như là li trà sữa chóng vánh, như là cái bánh chuối anh mang về. Như chai rượu mơ ngọt mà con bạn mình tặng xong rồi thủ thỉ, eh, tao còn không dám mua cho mình nữa á =)))))))))))))

  5. Hoa. Ui hoa. Mình có được bó cát tường nhỏ xí màu hồng xinh. Ông người yêu mình lười mua hoa tặng mình kinh khủng á, kinh khủng kinh khủng. Ổng không tìm thấy ý nghĩa và công dụng của những bông hoa =))) Nhưng mà hôm qua trong lúc mình đang mếu máo xúc động vì một đống birthday blessings already, thì ổng về, chìa ra cho mình bó cát tường nhỏ và nói, happy birthday em yêu. Dị thôi đó. Xỉu ngang hong. Chưa hết, bông hoa cẩm chướng tụi mình cần mẫn tưới nước nhiều tháng qua cũng hăm he nở đúng ngày sinh nhật mình, cái hình bìa đó.

  6. Sự hiện diện, sự thấu hiểu, và những suy nghĩ thấu đáo. Như là một ông anh mình, tối đó tụi mình có hẹn công chiện, buổi chiều ảnh tự động offer cho mình là thui tối nay mình khỏi gặp nhau nghen, cho em có thời gian cho mình và cho bồ, trong lúc mình cũng đang băn khoăn hông biết có nên mở lời ask for chuyện đó hay không. Như là một chị học viên, khi nghe gặp xong thì cũng bảo là ờ thui hôm nay mình gặp nhau nửa buổi thôi nghen, rồi em de về với sinh nhật của mình đi. Như cuộc gọi đủ mặt cả nhà mình ban tối, hỏi thăm qua lại những chủ đề bâng quơ về thực phẩm, hệ tiêu hoá, nhan sắc, lịch trình, cuối cuộc gọi, mẹ đề xuất hổng ấy mình hát happy birthday chung với nhau đi.

Giống trong truyện tiệm tạp hoá Namiya, ông cụ có lần quay về cửa tiệm của mình chỉ một hôm để trả lời thư của mọi người. Mình cảm giác như trong ngày sinh nhật của mình, mình cũng được di chuyển về căn tiệm đó của mình, nơi mà thời gian không gian không còn matter nữa, what matters is just what go in and out of cái tiệm on that very day thôi. Mình mới giận bạn vì mình đòi tặng quà sinh nhật cho bạn mà trong lúc bàn bạn lo ra toàn nghĩ tới người yêu, hong sao hết, bạn vẫn tặng mình hộp cherry. Nhỏ bạn thân mình cũng nhớ muốn xỉu, vài tháng rồi hong nói chuyện, im lặng gửi cho mình hộp nến thơm nặc danh, gửi kèm theo lốc tin nhắn chạm sâu, chọc mình khóc mếu khóc máo. Cái bạn nhỏ mình mới quen, trên quán cafe ông người yêu đang làm việc, khi không cả ngày trời ngồi hát happy birthday không hiểu tại sao, người yêu mình nói mới biết sinh nhật mình, vồn vã kiu ổng gửi lời chúc mừng đến mình. Những người dù đang điểm mặt ở khắp mọi nơi trên thế giới, hoặc ngay sát bên, cũng đều "điểm danh" đặc sắc trong sinh nhật mình.


Cái rồi mình bật khóc đi bật khóc lại, tỉ lệ thuận với số lần phải bận đồ vô xuống lấy hàng shopee ship tới và tin nhắn ting ting. Khóc chân thành, khóc xúm xít, vì mấy món quà, vì những suy nghĩ, yêu thương đằng sau đó, và quan trọng là. Là vì năm nay, mình ở "nhà" để cảm nhận, chào đón, welcome hết tất cả những yêu thương này vào lòng. Năm nay viết hẳn một bài post khoe về sinh nhật không phải bởi vì mấy năm trước vũ trụ hỏng yêu thương, mà là mấy năm trước mình hong có ở "nhà". Cũng trong năm nay thôi, trong những buổi gặp với chị tham vấn tâm lí, mình phát hiện ra bên trong mình có một bức tường lửa bao quanh trái tim mình, dịch lại những yêu thương mọi người gửi đến thành những thông điệp hơi méo. Ví dụ như em trai mình nói thương mình, thì mình sẽ auto dịch là ờ thì nó sweet mà, ai nó chả thương. Nên mình tập nhiều, để ví dụ như được ai đó nói thương, thì sẽ nhẹ nhàng nhận nguyên package vào nhà, ờ, người ta thương mình, chắc là thiệt đó.


Khác biệt mình thấy rõ ở mình năm nay so với những năm trước, đó là mình ở nhà, và mình can đảm để nhận hơn. Nhà thì đó, nói ở trên rồi. Còn chuyện cho và nhận.


Nhận khó hơn cho, đối với mình. Mấy năm trước chắc mình áp lực là tại mình... sợ mắc nợ. Nên ai càng làm cái grand gestures gì với mình thì mình sẽ càng cứng đờ người ra và đầu chạy max speed tính coi dị là mình cần phải trả lại cái gì cho cái người này vào dịp nào. Báo hại năm ngoái được bạn bè có tâm tổ chức sinh nhật bất ngờ cho, nến bánh ì xèo, nhưng trong bụng nhẩm tính ủa chi phí sao ta ai chia chia sao khi nào settle không còn hơi sức enjoy, tới năm nay mới coi lại clip thấy biết ơn trong lòng. Y như là đám cưới cái cô dâu chú rể phải ngồi ghi lại danh sách người đi bao nhiêu tiền để trả lễ phù hợp vậy. Trời ơi nó mệt chưa. Và đầu mà ngồi làm toán như vầy thì rõ ràng là tim còn chỗ mẹ đâu mà cảm nhận nữa =))) Nhưng năm nay đó mình giỏi lắm, mình dẹp mấy bài toán qua một bên luôn. Mình hiểu được chuyện là, việc đem cho, bản thân nó đã là một hành động trọn vẹn. Nhu cầu được cho, được trao đi yêu thương, nó cũng là cái nhu cầu cơ bản và đẹp như là nhu cầu được nhận vậy. Và chỉ cần mình cho phép mình dang tay nhận với một trái tim hiện diện, biết ơn, thì người cho cũng đã được nhận lại rồi.


Mình mạnh dạn nói vậy, vì mình cũng là đứa nói ngôn ngữ yêu thương quà tặng với người khác, dù không phải lúc nào cũng đúng dịp. Mỗi lần mình gửi tặng ai đó gì đó, dù vật chất hay sự hiện diện, nếu người đó nhẹ nhàng, bình thản mỉm cười và trân trọng món quà của mình, mình sẽ cảm thấy sức sống tràn lên trong lòng, thấy mình làm được gì đó ý nghĩa, thấy vui. Còn mà lỡ nhận được những phản hồi cũng well-intentioned lắm, nhưng đại loại trời ơi làm vậy chi vậy, phí phạm (phụ huynh chuyên gia) hoặc là ờ cảm ơn nha, thiệt, lần sau hông cần làm vậy đâu, hoặc, ờ để tặng lại cho cái này nè. Mình thấy buồn á, tủi thân, thậm chí còn hơi offended nữa. Nên khoan hẵng bàn và những ý niệm về xứng-đáng và những niềm tin sâu hơn trong những biểu hiện này, biểu hiện mà mình quá quen thuộc cả ở vị trí người đem cho lẫn người được nhận. Điều quan trọng là, mình vừa trải nghiệm được một điều bay bổng, thiêng liêng mà cũng rất con người: cho phép mình đón nhận những yêu thương mọi người gửi đến bằng một trái tim trong lành, khi đó, mình nhận ra lòng mình có thể chứa được những yêu thương. Và bọn nó có thể cứ ở đó, mình chưa cần phải làm gì vội.


Và mình thấy yêu thương quả là một món quà đẹp đẽ. Nó làm căn nhà bên trong mình sáng sủa hẳn lên. Mình còn thấy căn nhà còn được nong ra nữa cơ, chắc do trước đây nghĩ nó nhỏ, chật chội, không chứa được này kia, nên cứ bật trả lại liền như trái banh tennis. Mình dần hiểu hơn cái khả năng rằng, có nhận chân thành, dám cho yêu thương thấm vô người, thì việc cho sau này nếu có muốn cho, nó mới thật lòng được. Không phải nghĩa vụ, không phải ép uổng, không cần vội vàng.


À, chưa kể hồi đó khi áp lực nhận nhiều quá cái mình thường vô một trạng thái còn quá trời quá đất hơn: im lặng. Má ơi im lặng. Làm người tặng cũng hoang mang á, là sao, mày nhận được hong, sao hong nói. Rồi nhận xong có thích hong mà hong nói. Ủa.


Anyway, sẽ còn nhiều cái khác để bàn lắm, ví dụ như món quà mình không thật sự thích thì sao? Có nên thảo mai nói thích không hay là nói thẳng "nói mày đừng buồn chứ tao hong có thích"? Nhưng thôi kệ hỏng bàn.


Năm nay me-time và people-time của mình cũng đầy hơn mọi năm. Kết nối với bản thân, với những người thương, với ba mẹ, với cây cỏ chó mèo, với trái cây trà sữa rượu mơ, với thiên nhiên và với người, với mình của tương lai (ngồi viết wishlist 2022 luôn rồi á) rồi vậy đó cái mình thấy, được kết nối thật là hay!


Nên, nên, nên! Sinh nhật mình năm nay, mình đã tập làm một người nhận thật xịn! Và mình vui quá trời quá đất.


Thui dị đó hết rùi. Happy birthday to me. Cảm ơn những người yêu thương, gần và xa, trong cuộc đời của mình. Cảm ơn sót ai trong bài blog này thì cũng xin được thứ lỗi. Love love <3



Con là Xuke ở quán café đẹp, chúc cô chú ngủ ngon khò khò

166 views0 comments

Recent Posts

See All

Comentarios


bottom of page